Uống rượu trắng cũng dễ đặc máu, muốn uống thì uống vang đỏ, không quá 100ml. Nếu cho anh ăn lạc nhất thiết đừng ăn. Mà có ăn thì bóc vỏ đi. Anh xem lạc Trung Quốc, lạc ngũ hương, lạc rang, lạc chiên đều nguyên cả vỏ. Anh sang Châu Âu mà xem, tất cả các thứ lạc đều bóc vỏ hết, người ta biết không nên ăn vỏ. Có người hỏi: Cái vỏ lụa ấy chẳng phải có dinh dưỡng sao ? Ai nói vậy, tôi xin nói với các vị, vỏ lạc không có dinh dưỡng nó chỉ có thể trị huyết ngưng phiến, nâng cao huyết tiêu bản ; dùng để cầm máu. Người trung niên và người già chúng ta không nên ăn. Và xem tivi phải chú ý, tivi hay thì xem một lát, tivi dở thì đừng xem. Vì sao ? Vì ngồi lâu, độ ngưng huyết sẽ lên cao. Tôi lo nhất là gì ? Là người vốn lùn, to, béo, không có cổ, lại đang thời kỳ chuyển đổi tuổi, lại nhóm máu AB, ăn đồ biển bừa bãi, rồi lại tức giận, lại uống rượu trắng, xong rồi ăn lạc không bóc vỏ, người như vậy mà không chết vì nhồi máu cơ tim, thì tôi xin giải nghệ bác sỹ.
Dưới đây nói một chút về phấn hoa. Tổng thống Ri-gân từng một lần bị bắn
trọng thương, đă một lần bị u ác tính, ông ta đă cao tuổi như vậy mà
bây giờ vẫn sống, chỉ có đều mắc chứng lú lẫn của người già. Chính là
phấn hoa có tác dụng rất lớn cho cơ thể ông. Bây giờ ở Châu Âu, Châu Mỹ
đều thịnh hành phấn hoa. Sau khi về nước, tôi tra lại lịch sử thì ra
chúng ta ( Trung Quốc) đă có từ lâu. Võ Tắc Thiên đă ăn phấn hoa, Từ Hi
Thái Hậu cũng ăn phấn hoa. Mọi người đều biết, phấn hoa là tinh tú của
thực vật, nói thai nghén sự sống, dinh dưỡng rất phong phú, là cái tốt
nhất trong thực vật. Cổ đại đă có rồi nhưng chúng ta quên mất. Các vị đă
từng mua phấn hoa ở ngoài phố, phấn hoa bán ngoài phố có vỏ cứng, chưa
phá vách. Phá vách cần có xử lý khoa học kỹ thuật cao. Thứ hai phấn hoa
mọc dại, dễ ô nhiễm, phải sát trùng. Thứ ba, nó là protein phải thoát
mẫn.
Phấn hoa phải có 3 điều này mới dùng được: xử lý, tiêu độc, thoát mẫn.
Phấn hoa ở Nhật Bản: được dùng nhiều lắm, ở tuổi nào cũng dùng nó để làm
đẹp. Người mẫu ở Pháp không ai không dùng. Có một lần, suốt một tháng
liền, đêm nào tôi cũng dậy 3 lần : Thấy nguy quá, tôi ăn phấn hoa, một
tháng sau trở lại bình thường. Tài liệu ghi chép cho biết tỷ lệ chữa
bệnh của phấn hoa là 97%. Nếu dùng phấn hoa chữa không khỏi thì thuốc
cũng không giải quyết được, cuối cùng công năng thận suy kiệt. Lại còn
chứng rối loạn đường ruột phụ nữ mắc rất nhiều, bí đái có tính chất tập
quán. Rất nhiều người uống thuốc đi ngoài mà mắc ung thư trực tràng, ung
thư kết tràng.
Phấn hoa có một tên gọi là cảnh sát đường ruột, sau khi ăn phấn hoa,
cảnh sát có thể duy trì trật tự đường ruột. Thứ ba, nó làm đẹp khoẻ
mạnh, duy trì thể hình. Ba tác dụng lớn của phấn hoa không thể coi
thường.
ĐỘNG VẬT : Người ta nói ăn động vật bốn chân không bằng ăn con hai chân,
mà ăn con hai chân không bằng ăn con nhiều chân. Nếu trong bữa ăn có cả
thịt lợn và thịt dê, thỉ ăn thịt dê, có thịt dê và thịt gà thì ăn thịt
gà ; có gà và có cá thì ăn cá ; có cá và tôm thì ăn tôm. Đó không phải
là làm khách. Động vật càng nhỏ thì protein càng tốt. Dinh dưỡng học dạy
chúng thô sơ thì chỉ xem con vật to hay nhỏ ; đem phân từ thức ra thì
người ta không hiểu. Tôi còn chưa nói về chuột, ở hội nghị quốc tế
người ta nói protein của bọ chét là tốt nhất. Con bọ chét, đừng thấy nó
nhỏ, nó có thể nhảy cao một mét, anh có tin không ? Nếu phóng đại nó lên
bằng cơ thể con người, thì nó có thể nhảy lên mặt trăng ấy chứ!
Cho nên đă có mấy bác sĩ Mỹ đang nghiên cứu làm thế nào để có thể ăn
được bọ chét. Bây giờ WHO, Liên hiệp quốc đề nghị mọi người ăn nhiều gà
và cá. Tại sao không khuyến nghị ăn tôm ? Không phải là không khuyến
nghị mà là tôm quá đắt khó phổ cập. Nếu có tôm, thì ăn tôm là tốt. Giờ
đây tôi nắm một nguyên tắc thế này: nếu có tôm thì tôi ăn vài con tôm.
Vài con đó đủ nhiều protein hơn anh ăn đầy một bụng thịt bò. Cá thì dễ
phổ cập hơn. Protein của cá một giờ là hấp thụ được, tỷ lệ hấp thụ là
100%, còn protein của thịt bò là 3 tiếng đồng hố mới hấp thụ được. Cá
đặc biệt thích hợp cho người già, đặc biệt là người cơ thể suy nhược.
Tất nhiên là tôm tốt hơn cá. Quốc tế đă điều tra vùng tuổi thọ nổi tiếng
nhất là Nhật Bản, vùng tuổi thọ của Nhật Bản là ven biển, mà ven biển
tuổi thọ cao nhất là vùng địa phương ăn cá. Đặc biệt là ăn cá bé, tôm
bé, đặc biệt phải ăn cả con cá (ăn cả đầu lẫn đuôi) vì có chất hoạt
tính, mà chất hoạt tính thì ở đầu và bụng cá bé, tôm bé.
Đấy là khoa học, chứ không phải mua cá chọn con to là tốt. Còn một
nguyên tắc nữa là phải nắm vững lượng, chứ không phải ăn càng nhiều càng
tốt. Trên quốc tế có quy định: ăn no 7 phần 10, suốt đời không đau dạ
dày, ăn 8/10 là tối đa, nếu ăn no 10/10 thỉ 2/10 kia vô ích. Cho nên
quốc tế khuyến nghị tỷ lệ vàng là 0.618 : lương thực phụ 6, lương thực
chính 4 ; lưong thực khô 6, lương thực tinh 4 ; thực vật 6, động vật 4,
cân bằng vật chất có một quy luật tôi xin giới thiệu qua.
Trẻ sinh ra cho tới 5 tháng ăn sữa mẹ là tốt nhất, ngoài 5 tháng sữa mẹ
không đủ, cần thêm 42 loại thức ăn trở lên. Người ta tới tuổi già lại
càng khó. May thay có một bác sĩ người Pháp tên là Climent, khi du lịch
sang Châu Phi thấy người ở Hồ Zầm lớn Châu Phi khỏe mạnh sống lâu hơn
chúng ta.
Họ ăn cái gì ? Ăn rong biển, phơi khô làm bánh bao ăn, sau đó uống canh
rong biển. Bác sĩ ấy đem về Paris thí nghiệm, thì ra là rong biển, rong
xoắn ốc. Rong xoắn ốc này phát hiện năm 1962, phát hiện này làm xôn xao
thế giới. Vì sao ? Một gram nó bằng 1000 gram tổng hợp tất cả các loại
rau, dinh dưỡng đặc biệt phong phú, rất toàn diện, phân bổ dinh dưỡng
rất cân bằng hơn nữa là thức ăn kiềm tính. Ở Nhật Bản, mỗi năm họ tiêu
thụ 500 tấn rong xoắn ốc, họ đi du lịch Trung Quốc người nào cũng mang
theo. Chúng tôi hỏi họ, vì sao mang rong xoắn ? Họ bảo 8 gram rong xoắn
là có thể duy trì sự sống 40 ngày. Ngoài ra nó rất quan trọng đối với
một số bệnh như tim mạch, tăng huyết áp, tăng mỡ máu, tiểu đường... Ưu
điểm lớn nhất của rong xoắn là khiến cho bệnh nhân bị bệnh tiểu đường
không bị biến chứng, có thể ăn uống như người binh thường. Bệnh nhân
tiểu đường thiếu năng lượng, lại không được ăn đường, rong xoắn là đường
khô, hấp thu đường khô vào là có năng lượng. Bệnh nhân tiểu đường,
đường máu không ổn định, sau khi dùng rong xoắn có thể dần dần ngừng
thuốc, sau đó dần dần có thể ngừng rong xoắn, cuối cùng khống chế bằng
rong mềm.
Đối với bệnh viêm dạ dày, loét dạ dày, rong xoắn có chất diệp lục có tác
dụng khôi phục đối với niêm mạc dạ dày. Rong xoắn còn có tác dụng phòng
bức xạ. Khi trạm điện hạt nhân của Liên Xô bị nổ, chuyên gia Nhật Bản
đi cứu người mang theo rong xoắn, tác dụng chống bức xạ của nó rất mạnh.
Tôi tổng kết một chút, bức xạ ảnh hưởng rất lớn đến chúng ta. Nhưng có
mấy cách có thể dự phòng:
Thứ nhất uống trà xanh ; thứ hai là ăn rau xanh, cà-rốt ; thứ ba là ăn
rong xoắn ; thứ tư là ăn tảo phục khang. Tảo phục khang là tốt nhất. Tuỳ
theo điều kiện kinh tế của mình mà chọn lấy một cách, thực sự không
được ăn rau xanh, cà-rốt. Bức xạ thì ai cũng có thể tiếp xúc. Quốc tế đă
từng cảnh cáo : nhất thiết chớ để đồ điện trong phòng ngủ. Nhất là lò
vi song, đối với chúng ta nguy hại lớn nhất, trong vòng 7 mét nó có thể
bức xạ đến chúng ta. Và các đồ điện, không nên mở cùng một lúc. Vừa có
tivi vừa có tủ lạnh, lại vừa có lò vi sóng, bạn làm thức ăn ngay bên
cạnh, thì bạn mắc ung thư là không oan uổng gì.
2. VẬN ĐỘNG Ô - XY
Có một kinh nghiệm thành nguyên tắc, nhất thiết đừng luyện tập sáng sớm.
Xin khuyến nghị các vị tập luyện vào chiều tối. Các nhà khoa học đă quy
định, ăn xong 45 phút sau hãy vận động. Mà người già vận động đi bách
bộ là được, chỉ cần đi 20 phút. Muốn giảm béo không dùng phương pháp
này, nữa giờ đến một giờ trước bữa ăn, ăn 2-4 hạt rong xoắn, sau đó sẽ
giảm được cảm giác muốn ăn mà lại không thiếu dinh dưỡng.
Người Châu Âu giảm béo toàn dùng rong xoắn, ở trong nước (Trung Quốc) ăn
ít, đi ngoài nhiều là không đúng cách. Thứ hai là thời gian ngủ dậy,
quốc tế quy định là 6 giờ sáng để bạn kham khảo. Thời gian mở cửa sổ,
quốc tế quy định là 9-11 giờ, buổi chiều là 2-4 giờ. Vì sao ? Vì sau 9
giờ, không khí ô nhiễm lắng xuống, chất ô nhiễm đă giảm bớt, không có
hiện tựơng phản lực. Các vị chú y cho, sáng dậy mở cửa sổ, đừng có thở
nhiều ở đó, vì chất gây ung thư, chất phản lực đều chạy hết vào trong
phổi bạn, dễ bị ung thư phổi. Quốc tế đă cảnh cáo, 6-9 giờ sáng là lúc
dễ gây ung thư nguy hiểm nhất. Không thể nói chung chung rằng ngủ sớm
dậy sớm là khoẻ. Cả đêm bạn đă hít đầy bụng khí cacbonic ở trong nhà,
trong đường hô hấp đă có hơn 100 loại độc tố rồi, lại chạy vào rừng cây,
buổi sáng trong rừng cây lại toàn là cacbonic. Tập luyện buổi sáng,
huyết áp cơ sở cao, thân nhiệt cơ sở cao, thượng thận tuyến tố cao gấp 4
lần buổi chiều tối, người có bệnh tim bẩm sinh rất dễ sinh chuyện.
Trong rừng cây, phải đợi khi mặc trời lên, ánh mặt trời có phản ứng với
chất diệp lục mới có thể sản sinh ô-xy. Lúc trong rừng toàn khí
cacbonic, rất dễ trúng độc, rất dễ mắc ung thư.
Trong sách Hoàng Đế nội cung có nói: "không có mặt trời thì không tập
luyện". Tôi đề nghị các vị, mùa hè ngủ sớm dậy sớm, mùa đông không nên
đi tập buổi sáng sớm mà đổi sang tập buổi tối. Cũng không phải là người
như thế nào cũng đều ngủ sớm, dậy sớm khoẻ người cả, người cao tuổi đừng
có bật dậy mạnh. Có người bật một cái là dậy, thoắt một cái là nhồi máu
cơ tim chết luôn. Quốc tế người ta nói, người ngoài 70 tuổi nên dậy
thong thả, duỗi tay duỗi chân cử động vài cái, rồi xoa bóp tim một lúc,
ngồi vài phút rồi hẵng đứng lên. Như vậy sẽ không làm sao cả. Cho nên
tuổi tác khác nhau, thời tiết mùa vụ khác nhau thì phải đối xử khác
nhau. Dưới đây, xin nói về ngủ trưa. Quốc tế quy định rồi, ngủ trưa hay
không ngủ trưa khỏi phải tranh luận.
Trước kia, Nhật Bản không chủ trương nếu đêm hôm trước không ngủ tốt thì
nên ngủ trưa. Thời gian ngủ trưa nên là nửa giờ sau bữa ăn trưa, và tốt
nhất nên ngủ một tiếng đồng hồ, ngủ lâu quá không có lợi cho sức khoẻ.
Không nên đắp chăn dày. Buổi tối đi ngủ vào lúc nào ? Xưa nay chúng tôi
không đề xướng ngủ sớm dậy sớm. Khái niệm ngủ sớm dậy sớm cần làm rõ.
Nếu 7h tối đi ngủ, 12h đêm dậy lục đục vớ vẩn thì không ích gì. Chúng
tôi chủ trương 10-10h30 đi ngủ, vì ở hội nghị quốc tế người ta đă quy
định, một giờ đến một giờ rưỡi sau đi vào giấc ngủ sâu là khoa học nhất,
như thế thì 12h đêm đến 3h sáng , 3 tiếng ấy sét đánh cũng không nhúc
nhích, không có làm gì hết, 3 tiếng đồng hồ ấy là giấc ngủ sâu. Nếu 3
tiếng ấy ngủ tốt thì hôm sau dậy tinh thần sẽ rất thoải mái. Nếu anh ngủ
sau 4h, thì đó là giấc ngủ nông. Biết cách ngủ và không biết cách ngủ
là rất khác nhau. Chúng tôi chủ trương từ 12h đến 3h sáng ngủ say như
chết và trước khi đi ngủ tắm nước nóng 40-50oC, như vậy chất lượng giấc
ngủ rất cao. Các bạn đánh bài tôi không phản đối, nhưng phản đối đánh
bài từ 12h đến 3h sáng. Ở Thẩm Quyến có 4 thanh niên đánh bài mà chết,
báo đă đưa tin.
3. TRẠNG THÁI TÂM LÝ:
Nếu trạng thái tâm lý không tốt thỉ anh ăn uống tập luyện cũng vô ích. Tức giận thì dễ bị khối u, cả thế giới đều biết. Trường đại học Stan-pho đã làm một cuộc thí nghiệm nổi tiếng, lấy ống mũi đặt lên mũi cho anh thở, rồi sau đó lấy ống mũi đặt lên bãi tuyết 10 phút. Nếu băng tuyết không đổi màu thì chứng tỏ anh bỉnh tĩnh, tự nhiên, nếu băng tuyết trắng lên chứng tỏ anh có điều hổ thẹn day dứt, nếu băng tuyết tím đi chứng tỏ anh tức giận. Rút lấy 1-2cc chỗ băng tuyết tím đó tiêm cho chuột con thì 1-2 phút sau chuột con sẽ chết.
Nếu trạng thái tâm lý không tốt thỉ anh ăn uống tập luyện cũng vô ích. Tức giận thì dễ bị khối u, cả thế giới đều biết. Trường đại học Stan-pho đã làm một cuộc thí nghiệm nổi tiếng, lấy ống mũi đặt lên mũi cho anh thở, rồi sau đó lấy ống mũi đặt lên bãi tuyết 10 phút. Nếu băng tuyết không đổi màu thì chứng tỏ anh bỉnh tĩnh, tự nhiên, nếu băng tuyết trắng lên chứng tỏ anh có điều hổ thẹn day dứt, nếu băng tuyết tím đi chứng tỏ anh tức giận. Rút lấy 1-2cc chỗ băng tuyết tím đó tiêm cho chuột con thì 1-2 phút sau chuột con sẽ chết.
Tôi khuyên các bạn, ai muốn trêu tức bạn thỉ bạn đừng có tức. Nếu bạn
không nhịn được, bạn hãy xem đồng hồ, đừng để quá 5 phút, quá 5 phút là
hổng chuyện, máu sẽ tím đi. Thí nghiệm này đă được giải Nobel. Tâm lý
học có thể đề xuất 5 phương pháp tránh tức giận:
một là tránh đi ;
hai là chuyển đi, người ta chửi thì anh cứ đánh cờ, câu cá, không nghe thấy ;
ba là thả ra, nhưng phải chú ý, người ta chửi anh, anh lại đi chửi người khác thì không chẳng gọi là thả ra, mà phải đi tìm bạn tri âm để nói chuyện, thả ra hết (giải tỏa) nếu không, cứ để bụng, thì sẽ sinh bệnh ;
bốn là thăng hoa, tức là người ta càng nói, anh càng ra sức làm ;
năm là khống chế, đây là phương pháp chủ yếu nhất, tức là "mày chửi thế nào, ông cũng không sợ".
Điều này rất quan trọng " Nhịn một lúc gió yên sống lặng, lùi một bước biển rộng trời cao". Nhẫn nại không phải là mục đích mà là sách lược. Nhưng người thường không làm nổi, mới nói một câu đã lồng lộn lên. tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu (Không nhịn được điều nhỏ thì sẽ rối loạn cả mưu chí lớn).
Châu Âu có một kinh điển bác học : cái lý khó giảng thì nên dừng, con người khó đối xử thì nên xử hậu, việc khó xử thì nên làm buông thả, công việc khó thành thì nên khôn khéo. Câu đầu tiên trong 4 câu ấy có nghĩa là: Lý lẽ khó thỉ khoan hăy nói. Triết lý rất sâu sắc, rất có ích. Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, Gia Cát Lượng 3 lần chọc tức Chu Du, rốt cuộc đă khiến Chu Du tức giận mà chết. Tại Chu Du hay tại Gia Cát Lượng ? Kết luận là tại Chu Du, khí lượng ông ta hẹp hòi quá. Tức giận nguy hại rất lớn cho người ta.
Hiện nay có một
lý thuyết mới, tất cả các động vật đều không có công năng cười, duy
loài người có công năng đó. Nhưng loài người chưa biết sử dụng công năng
đó. Xưa có câu: một nụ cười trẻ ra 10 tuổi. Không phải chỉ tuổi tác mà
chỉ tâm thái, miệng hay cười, người hay khoẻ. Tác dụng của cười rất lớn,
cười tránh được rất nhiều bệnh. Thứ nhất không bị thiên đầu thống, thứ
hai không bị đau lưng, vì khi cười vi tuần hoàn phát triển. Thông tắc
bất thống (thông thì không đau), bất thông tắc thống (không thông thì
đau). Lại nữa, thường xuyên cười đặc biệt tốt cho đường hô hấp và đường
tiêu hoá. Có thể làm thí nghiệm, anh cứ sờ vào bụng và bắt đầu cười, mỗi
ngày cười to 3 lần bụng lọc sọc 3 lần thì không táo bón, không bị ung
thư dạ dày, đường ruột. Anh tập tay, tập chân nhưng tập dạ dày đường
ruột vào lúc nào ? Không có cơ hội, chỉ có cười mới tập được dạ dày
đường ruột. Cười đã trở thành tiêu chuẩn của sức khoẻ. Tôi đã điều tra
nhiều lần, giải Nobel thứ hai về cười đă được trao. Cười là thứ thuốc tê
thiên nhiên. Nếu bạn bị viêm khớp, xin đừng lo cứ nhìn vào khớp mà cười
ha há, một chốc là không đau nữa. Cười có nhiều ích lợi như thế, sao
chúng ta lại không cười nhỉ. Mới đây thành phố Bắc Kinh đă có tổng điều
tra rồi, tuổi thọ của người ta bạn có biết là cụ ông thọ hơn hay cụ bà
thọ hơn không ? Tôi xin mách các vị, cụ bà thọ hơn cụ ông, bình quân thọ
hơn cụ ông 6 năm rưỡi. Tình cờ gặp một cụ ông, tại sao cụ lại tập luyện
một mình ? Ông cụ bảo lăo không ghép được đôi, các bà lăo đều tập với
nhau, luyện tập từng đôi ở đầu phố. Ưu điểm lớn nhất của nhiều cụ bà là
tai khi còn trẻ đă rất thích cười, các ông không cười. Đă kém người ta
sáu tuổi rưỡi rồi đó, đến bao giờ mấy ông mới cười. Cho nên từ giờ, mỗi
người hăy mau cười đi. Các vị hôm nay đến đây, các vị cười mấy tiếng là
sống thêm được mấy năm. Có người nói thế nào cũng chẳng cười. Cấp bậc
càng cao càng không cười, tôi biết làm thế nào được ? Chẳng những đă
không cười, lại còn có một logic : Nam nhi hữu lệ bất khinh đàn (Đàn ông
có nước mắt nhưng không dễ gì chảy). Nước mắt người thường thì mặn,
nước mắt bệnh nhân tiể̉u đường thì ngọt, nước mắt đau buồn thì đắng,
trong đó có peptide (pép-tít) có hóc môn. Nếu lâu ngày không chảy đi thì
sẽ bị khối u, bị ung thư đấy. Dù có khỏi khối u thì cũng bị loét hoặc
viêm kết tràng măn tính. Cho nên, nếu các vị đau buồn thì phải chảy nước
mắt ra, giữ lại không ích gì đâu.
Ở hội nghị quốc tế, người ta đă cảnh cáo chúng ta. Chúng ta hăy uống trà xanh, ăn đậu nành, ngủ cho tốt, năng vận động và đừng quên luôn luôn cười vui. Mong rằng mỗi người đều chú ý đến cân bằng ẩm thực, vận động có ô-xy và chú ý trạng thái tâm lý của mỉnh, lúc đáng khóc thì nên khóc, lúc đáng cười thì cười. Tôi tin rằng chúng ta nhất định vượt qua được tuổi 73, qua tuổi 81, đến 90, 100 tuổi vẫn còn khoẻ mạnh.
ST
một là tránh đi ;
hai là chuyển đi, người ta chửi thì anh cứ đánh cờ, câu cá, không nghe thấy ;
ba là thả ra, nhưng phải chú ý, người ta chửi anh, anh lại đi chửi người khác thì không chẳng gọi là thả ra, mà phải đi tìm bạn tri âm để nói chuyện, thả ra hết (giải tỏa) nếu không, cứ để bụng, thì sẽ sinh bệnh ;
bốn là thăng hoa, tức là người ta càng nói, anh càng ra sức làm ;
năm là khống chế, đây là phương pháp chủ yếu nhất, tức là "mày chửi thế nào, ông cũng không sợ".
Điều này rất quan trọng " Nhịn một lúc gió yên sống lặng, lùi một bước biển rộng trời cao". Nhẫn nại không phải là mục đích mà là sách lược. Nhưng người thường không làm nổi, mới nói một câu đã lồng lộn lên. tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu (Không nhịn được điều nhỏ thì sẽ rối loạn cả mưu chí lớn).
Châu Âu có một kinh điển bác học : cái lý khó giảng thì nên dừng, con người khó đối xử thì nên xử hậu, việc khó xử thì nên làm buông thả, công việc khó thành thì nên khôn khéo. Câu đầu tiên trong 4 câu ấy có nghĩa là: Lý lẽ khó thỉ khoan hăy nói. Triết lý rất sâu sắc, rất có ích. Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, Gia Cát Lượng 3 lần chọc tức Chu Du, rốt cuộc đă khiến Chu Du tức giận mà chết. Tại Chu Du hay tại Gia Cát Lượng ? Kết luận là tại Chu Du, khí lượng ông ta hẹp hòi quá. Tức giận nguy hại rất lớn cho người ta.
Ở hội nghị quốc tế, người ta đă cảnh cáo chúng ta. Chúng ta hăy uống trà xanh, ăn đậu nành, ngủ cho tốt, năng vận động và đừng quên luôn luôn cười vui. Mong rằng mỗi người đều chú ý đến cân bằng ẩm thực, vận động có ô-xy và chú ý trạng thái tâm lý của mỉnh, lúc đáng khóc thì nên khóc, lúc đáng cười thì cười. Tôi tin rằng chúng ta nhất định vượt qua được tuổi 73, qua tuổi 81, đến 90, 100 tuổi vẫn còn khoẻ mạnh.
ST
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét