Chúc các bạn ta đều như cặp đôi này.
Họ
đã kết hôn được 78 năm, người chồng 103 tuổi, người vợ 100 tuổi, họ vẫn
ở bên nhau suốt ngần ấy năm tháng, mạnh khỏe và hạnh phúc. Trong ngày
Valentine năm nay, câu chuyện về họ được biết tới, chia sẻ và gây cảm
động.
Cặp đôi người Mỹ - ông bà Morie và Betty Markoff - lần lượt đã ở vào tuổi 103 và 100, họ khẳng định rằng chẳng có bí mật nào trong cuộc hôn nhân bền vững dài lâu của mình, tất cả chỉ nằm ở 3 yếu tố: độ lượng, tôn trọng và may mắn.
Nhưng
ông bà đã quá khiêm tốn khi nói về bí quyết giữ gìn hạnh phúc đáng khâm
phục của mình, thực tế, ông Morrie có một bí mật, ông chưa từng nói với
bà Betty một lần nào trong suốt cả cuộc đời rằng ông yêu bà.
Chia
sẻ về cuộc sống của mình, hai ông bà thú thực rằng: “Chúng tôi chẳng
quen biết ai sống tới hơn 100 tuổi như mình. Chúng tôi thực sự là những
con người kỳ lạ: lấy nhau đã được 78 năm rồi, một người 103 tuổi, người
kia 100 tuổi”.
“Chúng
tôi đã sống lâu hơn tất cả những người mà chúng tôi quen biết. Cũng
hiếm gặp đấy nhỉ? Chúng tôi chắc chắn đã gặp may, vì vậy, điều tuyệt vời
nhất mà có thể cầu chúc cho các bạn, đó là hãy gặp vận may trong cuộc
sống”.
Ông
bà Markoff hiện sống trong một căn hộ nhỏ ở thành phố Los Angeles (Mỹ),
câu chuyện tình yêu của ông bà từ lâu đã được báo chí phương Tây biết
tới, hai ông bà luôn vui vẻ, hào hứng khi có phóng viên tới phỏng vấn.
Cả hai người đều đã quen với sự quan tâm mà báo chí thường dành cho họ
vào mỗi dịp lễ tình yêu Valentine.
“Chúng
tôi đã sống bên nhau gần 8 thập kỷ, và thật may là chúng tôi vẫn chưa
làm nhau khốn đốn!” - ông Morrie chia sẻ. Bà Betty nói thêm: “Dù vậy
cũng có mấy lần chúng tôi suýt làm vậy rồi đấy. Chúng tôi cũng có nhiều
cuộc cãi vã, nhưng ông ấy không bao giờ động vào tôi trong cơn tức giận,
tôi cũng không bao giờ làm quá. Trong trí nhớ của mình, tôi mới chỉ đẩy
ông ấy có một lần”.
Trong
những cuộc phỏng vấn được tiến hành quanh mỗi dịp Valentine, ông bà
Markoff đều khẳng định rằng không có bất cứ bí mật nào trong cách giữ
gìn hôn nhân của họ: “Chỉ cần đừng để những lời phàn nàn biến thành cơn
cáu giận. Hãy độ lượng và tôn trọng lẫn nhau. Và đương nhiên, bạn phải
thích thú với người kia. Ông Morrie nhà tôi không bao giờ dùng từ ‘yêu’;
tôi thì có dùng, dù cách diễn đạt khác nhau nhưng hành động của chúng
tôi là giống nhau”.
Trả
lời câu hỏi tại sao không bao giờ dùng từ “yêu”, ông Morrie đáp rằng:
“Đối với tôi, tình yêu đồng nghĩa với sự sở hữu, kiểm soát và đòi hỏi.
Từ mà tôi thích dùng thay cho từ ‘yêu’, đó là ‘quan tâm’. Đối với tôi,
quan tâm có một ý nghĩa sâu sắc hơn nhiều. Tôi quan tâm bà nhà tôi rất
nhiều. Ngày chúng tôi bước vào hôn nhân là ngày may mắn nhất đời tôi”.
Hai
ông bà gặp nhau lần đầu ở thành phố New York năm 1938, tại một lễ cưới.
Bà Betty và ông Morrie vô tình được xếp ngồi cùng bàn. Sau tiệc cưới,
bà Betty đã để ông Morrie lái xe đưa mình về nhà: “Ông ấy thời trẻ rất
đẹp trai, tóc đen quăn tự nhiên. Một trong những buổi hẹn đầu của chúng
tôi, xe bỗng nhiên bị hỏng, ông ấy xuống xe và sửa trong yên lặng, không
hề tỏ ra tức giận hay phàn nàn bất cứ câu nào. Tôi thực sự bị ấn
tượng”.
Ông bà Morrie - Betty cùng với hai người con của họ hồi thập niên 1940.
Dù
vậy, thời gian hẹn hò không kéo dài khi ông Morrie muốn quay trở về
sống ở bang California - nơi ông đã có thời gian gắn bó và rất thích
thời tiết, khí hậu của bang này. Không bao giờ nói lời yêu và cũng không
bao giờ cầu hôn, ông Morrie chỉ đơn giản hỏi bà Betty: “Em có muốn tới
sống ở bang California không?”.
Bà
Betty trả lời rằng có và ít lâu sau, bà thu xếp mọi việc để tới
California, ông Morrie đón bà ở chặng dừng chân cuối cùng của một chuyến
xe buýt. Nhanh chóng, ông sắp xếp một lễ cưới giản dị để họ chính thức
trở thành vợ chồng.
Họ
vẫn nhớ như in lời cầu chúc của thầy tu dành cho hôn lễ của mình: “Chúc
cho cuộc hôn nhân này thuần khiết như vàng ròng của chiếc nhẫn”. Hai
ông bà nhìn nhau và nén cười bởi họ không có đủ tiền mua nhẫn vàng thật
mà đã mua một cặp nhẫn mỹ ký.
Thoạt
tiên, hai ông bà sống trong căn hộ chỉ có một phòng. Họ sống ở đó suốt 5
năm. Dần dần, cuộc sống khá hơn và những căn hộ của họ cũng được nâng
cấp.
Giờ
đây, khi đã ở vào tuổi 100, bà Betty chia sẻ rằng tuổi già đối với bà
là sự sụt giảm năng lượng: “Tôi đi lại không còn nhanh nhẹn, lại hay bị
lẫn”. Dù vậy, ông bà vẫn thường cùng nhau ra ngoài ăn sáng. Việc sức
khỏe suy yếu càng khiến họ trân trọng vẻ đẹp của thế giới xung quanh. Bà
Betty thích ngồi bên ngoài quán café để tận hưởng ánh nắng mặt trời,
quan sát những đứa trẻ vui đùa.
Ông
Morrie sẽ ngồi tĩnh lặng bên bà như thường lệ trong những buổi sáng
chậm rãi ấy: “Tôi đã sống một cuộc đời dài lâu và hạnh phúc. Tôi không
biết đến sự buồn chán bởi luôn giữ cho mình bận rộn, với công việc, với
thú vui. Khi còn khỏe, tôi thích vẽ tranh, nặn tượng, chụp ảnh và đi du
lịch. Giờ đây, tôi chuyển sang viết hồi ký và luôn mua nhiều sách để
đọc. Tôi vẫn thường nói đùa rằng: Tôi còn nhiều việc để làm, chưa có
thời gian để chết”.
Sống
đến tuổi “bách niên”, hai ông bà đã trải qua nhiều biến cố sinh tử của
sức khỏe nhưng họ không bao giờ buồn phiền, lo nghĩ về bệnh tật: “Nếu là
một người sùng đạo, tôi sẽ cho rằng tuổi thọ của chúng tôi là do thần
thánh can thiệp. Nhưng bởi tôi thực tế, nên tôi chỉ đơn giản nói rằng
chúng tôi đã gặp may”.
Hai
người con của ông bà giờ đây cũng đều đã là những người già, đó là một
trong những điều kỳ lạ nhất mà ông bà được chứng kiến khi đã sống đến
tuổi “bách niên”. Ngoài ra, việc lần lượt chứng kiến những người quen
biết ra đi cũng khiến họ cảm thấy xao động, nhưng bà Betty cho rằng: “Để
sống thọ và sống vui, bạn phải thích ứng tốt để phù hợp với hoàn cảnh”.
Trong
cuộc trò chuyện, đôi khi ông Morrie sa đà và nói quá sâu vào một chủ đề
nào đó khiến ông thấy thích thú, bà Betty luôn là người kịp thời ngưng
ông lại để chuyển sang những chủ đề mới thú vị hơn. Dù vậy, bà không che
giấu niềm tự hào về ông: “Morrie là một người có nhiều tài lẻ”.
Hiện
tại, người con gái của hai ông bà đang sống trong cùng một khu với họ,
để tiện việc chăm sóc mỗi ngày. Khi cuộc trò chuyện dần đi tới kết thúc,
ông Morrie hài hước hỏi người phỏng vấn: “Tại sao anh không hỏi chúng
tôi về đời sống yêu đương của chúng tôi trong giai đoạn hiện tại nhỉ?”.
Tự
hỏi rồi tự trả lời, ông Morrie quay sang nhìn bà Betty - người phụ nữ
ông chưa bao giờ nói lời yêu: “Sau 78 năm, không phải tôi chưa từng gây
ra một lỗi lầm nào, chúng tôi cũng có những lúc thăng trầm, nhưng sau
cùng, điều quan trọng là chúng tôi vẫn ở đây bên cạnh nhau”.
Bích NgọcTheo Guardian
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét